Đi đến nội dung

Đi đến mục lục

KINH NGHIỆM

Chúng tôi tìm được một sự nghiệp mang lại nhiều thỏa nguyện hơn

Chúng tôi tìm được một sự nghiệp mang lại nhiều thỏa nguyện hơn

Tôi và Gwen bắt đầu học khiêu vũ lúc 5 tuổi. Lúc đó, chúng tôi chưa biết nhau. Nhưng khi lớn lên, cả hai đều quyết định chọn múa ba-lê là sự nghiệp của đời mình. Khi sự nghiệp gần như ở đỉnh cao, chúng tôi từ bỏ tất cả. Điều gì đã khiến chúng tôi lựa chọn như thế?

Anh David: Tôi sinh năm 1945 ở tỉnh Shropshire, Anh Quốc. Cha tôi có một nông trại tại miền quê thanh bình. Sau khi tan trường, tôi thích cho gà ăn và đi nhặt trứng, chăm sóc đàn bò và cừu. Vào những dịp được nghỉ học, tôi giúp gia đình thu hoạch vụ mùa, đôi khi lái máy kéo.

Tuy nhiên, một sở thích khác đã bắt đầu chiếm phần lớn cuộc đời tôi. Cha tôi nhận thấy từ khi còn bé, tôi đều nhún nhảy mỗi khi nghe âm nhạc. Vì vậy, khi tôi lên 5, cha gợi ý với mẹ là đưa tôi đến trường dạy khiêu vũ địa phương để học nhảy điệu clacket. Thầy giáo dạy nhảy nghĩ rằng tôi có tiềm năng trở thành diễn viên múa ba-lê nên ông cũng huấn luyện tôi về kỹ năng này. Năm 15 tuổi, tôi nhận được học bổng của Trường múa ba-lê Hoàng gia có uy tín ở Luân Đôn. Ở đấy, tôi gặp Gwen và chúng tôi trở thành đôi bạn nhảy.

Chị Gwen: Tôi sinh năm 1944 tại thành phố Luân Đôn náo nhiệt. Từ khi còn nhỏ, tôi đã có đức tin mạnh mẽ nơi Đức Chúa Trời. Tôi cố đọc Kinh Thánh nhưng thấy khó hiểu. Trước đó, lúc 5 tuổi, tôi đã theo học các lớp khiêu vũ. Sáu năm sau, tôi đã giành quán quân trong một cuộc tranh tài được tổ chức trên toàn nước Anh. Phần thưởng dành cho người chiến thắng là trở thành học viên của Trường múa ba-lê Hoàng gia. Trường này là một tòa nhà đẹp được thiết kế theo kiểu Georgian, có tên White Lodge, ở Richmond Park, ngoại ô Luân Đôn. Tại đấy, tôi vừa học văn hóa vừa được những giáo viên dạy múa có uy tín dạy múa ba-lê. Khi 16 tuổi, tôi chuyển sang học những năm cuối của Trường múa ba-lê Hoàng gia ở trung tâm Luân Đôn, và ở đó tôi đã gặp David. Trong vòng vài tháng, chúng tôi cùng biểu diễn múa ba-lê trong những vở kịch opera tại Nhà hát Opera Hoàng gia ở Covent Garden, Luân Đôn.

Sự nghiệp múa ba-lê tạo cơ hội cho chúng tôi lưu diễn khắp thế giới

Anh David: Đúng như Gwen đã nói, nghề nghiệp đã cho chúng tôi cơ hội được biểu diễn ở Nhà hát Opera Hoàng gia nổi tiếng và với đoàn múa ba-lê (London Festival Ballet) mà nay được gọi là Đoàn múa Ba-lê Quốc gia Anh. Một trong những biên đạo múa của Đoàn Ba-lê Hoàng gia đã lập một công ty quốc tế ở Wuppertal, Đức, và chọn chúng tôi là hai diễn viên múa đi theo ông. Trong thời gian theo đuổi sự nghiệp, chúng tôi đã múa ba-lê trong các nhà hát trên khắp thế giới, biểu diễn chung với những nghệ sĩ nổi tiếng như bà Margot Fonteyn và ông Rudolf Nureyev. Đây là một lối sống cạnh tranh khiến một người trở nên kiêu ngạo. Chúng tôi đã cống hiến hết mình cho sự nghiệp.

Chị Gwen: Tôi cống hiến hết tâm trí và sức lực cho khiêu vũ. Cả tôi và David đều có tham vọng đạt vị trí hàng đầu. Tôi thích được người ta xin chữ ký, nhận hoa và nghe tiếng vỗ tay khen ngợi của khán giả. Trong ngành sân khấu, tôi nhận thấy quanh mình đa số là người sống đồi bại, có thói quen hút thuốc và uống rượu. Giống như những người trong nghề, tôi tin vào các vật mang lại may mắn.

ĐỜI SỐNG CỦA CHÚNG TÔI THAY ĐỔI HOÀN TOÀN

Ngày cưới của chúng tôi

Anh David: Sau nhiều năm khiêu vũ chuyên nghiệp, tôi cảm thấy mệt mỏi với việc luôn di chuyển. Vì lớn lên ở nông trại, tôi ao ước một đời sống giản dị tại miền quê. Thế nên, năm 1967, tôi từ bỏ sự nghiệp và làm việc trong một nông trại lớn gần nhà cha mẹ. Người chủ nông trại cho tôi thuê một căn nhà tranh. Sau đó, tôi gọi điện cho Gwen và cầu hôn cô ấy. Bấy giờ Gwen đang ở nhà hát. Cô ấy đã trở thành diễn viên múa đơn và nghề nghiệp đang tiến triển. Dù khó để quyết định, nhưng Gwen đã nhận lời cầu hôn và cùng tôi sống một cuộc đời bình dị mà cô không quen thuộc.

Chị Gwen: Đúng là không dễ để thích ứng với cuộc sống ở nông trại. Vắt sữa bò và cho heo gà ăn dù thời tiết thế nào là thế giới khác xa so với thế giới tôi từng sống. David bắt đầu theo học một khóa chín tháng tại một trường nông nghiệp để cập nhật những phương pháp chăn nuôi mới nhất. Anh ấy đi học đến tối mới về nên tôi cảm thấy cô đơn. Thời gian này, chúng tôi có con gái đầu lòng là Gilly. David khuyến khích tôi học lái xe và tôi đã đồng ý. Một ngày nọ, khi đến thăm thị trấn gần đấy, tôi gặp Gael. Tôi đã biết chị ấy khi chị làm việc tại một cửa hàng địa phương.

Cuộc sống ở nông trại trong thời gian đầu sau khi kết hôn

Chị Gael tử tế mời tôi về nhà để uống trà. Chúng tôi xem ảnh cưới của nhau. Trong ảnh cưới của chị Gael có ảnh của một nhóm chụp bên ngoài một nơi được gọi là Phòng Nước Trời. Tôi hỏi chị ấy đó là nhà thờ nào. Tôi rất vui khi được biết hai vợ chồng chị là Nhân Chứng Giê-hô-va. Tôi nhớ mình có một người cô là Nhân Chứng. Tôi cũng nhớ cha tôi rất bực mình và ghét người cô ấy dù cô là người tử tế. Ông ném tạp chí của cô vào thùng rác. Tôi thắc mắc, tại sao một người vốn rất thân thiện như cha tôi lại giận dữ với cô đến mức như thế.

Cuối cùng, tôi có cơ hội để hiểu niềm tin của cô tôi khác thế nào với các giáo lý của nhà thờ. Chị Gael cho tôi thấy điều Kinh Thánh thật sự dạy. Tôi kinh ngạc khi biết nhiều giáo lý trái ngược với Kinh Thánh, chẳng hạn thuyết Chúa Ba Ngôi và linh hồn bất tử (Truyền 9:5, 10; Giăng 14:28; 17:3). Tôi cũng thấy danh của Đức Chúa Trời là Giê-hô-va trong Kinh Thánh lần đầu tiên.—Xuất 6:3.

Anh David: Gwen cho tôi biết điều cô ấy đang học. Tôi nhớ khi còn bé, cha đã khuyên tôi nên đọc Kinh Thánh. Vì vậy, tôi và Gwen đồng ý tìm hiểu Kinh Thánh với chị Gael và chồng của chị là anh Derrick. Sau sáu tháng, chúng tôi chuyển đến Oswestry, cũng thuộc tỉnh Shropshire, vì có cơ hội thuê một nông trại nhỏ cho riêng mình. Ở đấy, chị Nhân Chứng địa phương tên là Deirdre đã tiếp tục kiên nhẫn giúp chúng tôi học Kinh Thánh. Lúc đầu, chúng tôi tiến bộ chậm. Việc chăm sóc đàn gia súc khiến chúng tôi rất bận rộn. Nhưng dần dần sự thật bén rễ trong lòng chúng tôi.

Chị Gwen: Một trở ngại lớn mà tôi phải vượt qua là sự mê tín. Ê-sai 65:11 (Bản Dịch Mới) giúp tôi biết quan điểm của Đức Giê-hô-va về những người “bày bàn tiệc cho thần May Mắn”. Tôi phải mất một thời gian và cầu nguyện để vứt bỏ tất cả bùa và những vật may mắn. Tôi học được rằng “ai tự tôn mình lên sẽ bị hạ xuống, còn ai tự hạ mình xuống sẽ được tôn lên” và điều này giúp tôi nhận ra loại người mà Đức Giê-hô-va tìm kiếm (Mat 23:12). Tôi muốn phụng sự Đức Chúa Trời, đấng quan tâm đến chúng ta nhiều tới mức ban Con yêu quý của ngài để làm giá chuộc. Lúc bấy giờ, chúng tôi có thêm một con gái, và thật phấn khởi khi biết gia đình chúng tôi có thể sống đời đời trong địa đàng.

Anh David: Khi hiểu sự ứng nghiệm đáng kinh ngạc của các lời tiên tri trong Kinh Thánh, chẳng hạn như những lời nơi Ma-thi-ơ chương 24 và trong sách Đa-ni-ên, tôi tin chắc đây là sự thật. Tôi nhận ra không điều gì trong thế gian này có thể sánh bằng mối quan hệ mật thiết với Đức Giê-hô-va. Vì vậy với thời gian, tôi không còn có nhiều tham vọng. Tôi hiểu rằng vợ và hai cô con gái cũng quan trọng như tôi. Phi-líp 2:4 giúp tôi tin chắc rằng mình không nên chú tâm đến bản thân và ước muốn có một nông trại lớn hơn. Thay vì thế, tôi nên đặt việc phụng sự Đức Giê-hô-va lên hàng đầu trong đời sống. Tôi ngưng hút thuốc lá. Nhưng việc sắp xếp mọi việc để đi nhóm họp vào tối thứ bảy, cách nhà 10km, là điều không dễ vì vào giờ đó, đàn bò cần được vắt sữa. Tuy nhiên, với sự trợ giúp của Gwen, chúng tôi không bao giờ bỏ nhóm họp. Chúng tôi cũng không quên dẫn các con gái cùng đi rao giảng vào mỗi sáng chủ nhật, sau khi vắt sữa bò.

Họ hàng không hài lòng về sự thay đổi của chúng tôi. Cha của Gwen không nói lời nào với cô ấy trong vòng sáu năm. Cha mẹ tôi cũng cố ngăn cản chúng tôi kết hợp với Nhân Chứng.

Chị Gwen: Đức Giê-hô-va đã giúp chúng tôi chịu đựng những thử thách này. Với thời gian, hội thánh Oswestry giống như một gia đình mới. Các anh chị yêu thương hỗ trợ chúng tôi qua những gian nan (Lu 18:29, 30). Chúng tôi dâng đời sống mình cho Đức Giê-hô-va và làm báp-têm năm 1972. Tôi muốn làm việc chăm chỉ để giúp càng nhiều người càng tốt biết sự thật. Vì vậy tôi bắt đầu làm tiên phong.

SỰ NGHIỆP MỚI MANG LẠI NHIỀU THỎA NGUYỆN

Anh David: Những năm làm việc ở nông trại rất vất vả nhưng chúng tôi cố gắng nêu gương về thiêng liêng cho các con. Với thời gian, chính quyền có thay đổi về sự hỗ trợ tài chính và chúng tôi phải bỏ nông trại. Không nhà cửa, không nghề nghiệp và cô con gái thứ ba chỉ 1 tuổi, chúng tôi cầu xin Đức Giê-hô-va trợ giúp và hướng dẫn. Chúng tôi quyết định tận dụng năng khiếu của mình bằng cách mở phòng khiêu vũ để nuôi sống gia đình. Quyết định đặt việc phụng sự Đức Giê-hô-va lên hàng đầu mang lại kết quả tốt. Chúng tôi rất vui khi ba con gái đều làm tiên phong sau khi rời ghế nhà trường. Gwen cũng làm tiên phong nên có thể hỗ trợ các con hằng ngày.

Sau khi hai con gái lớn là Gilly và Denise lập gia đình, chúng tôi đóng cửa phòng khiêu vũ. Chúng tôi viết thư cho văn phòng chi nhánh Anh Quốc để hỏi xem nơi nào chúng tôi có thể đến giúp. Họ bảo chúng tôi đến các thị trấn ở đông nam Anh Quốc. Chỉ còn con gái Debbie ở nhà, tôi cũng bắt đầu làm tiên phong. Sau 5 năm, chúng tôi được mời đến giúp các hội thánh ở hướng bắc. Sau khi Debbie kết hôn, chúng tôi có đặc ân tham gia chương trình xây cất quốc tế trong mười năm ở Zimbabwe, Moldova, Hung-ga-ri và Bờ biển Ngà. Sau đó, chúng tôi trở về Anh Quốc để giúp việc xây cất tại Bê-tên Luân Đôn. Vì có kinh nghiệm về nông trại nên tôi được mời giúp nông trại lúc bấy giờ của nhà Bê-tên. Hiện nay, chúng tôi làm tiên phong ở tây bắc Anh Quốc.

Chúng tôi có nhiều niềm vui khi tham gia các dự án xây cất quốc tế

Chị Gwen: Sự cống hiến đầu tiên của chúng tôi là cho múa ba-lê, sự nghiệp này tuy thú vị nhưng phù du. Sự cống hiến thứ hai và quan trọng nhất là cho Đức Giê-hô-va. Sự cống hiến này kéo dài mãi mãi và mang lại nhiều niềm vui. Chúng tôi vẫn là đôi bạn, nhưng lần này là đôi bạn tiên phong. Việc giúp nhiều người học sự thật cứu mạng và quý giá đã mang lại cho chúng tôi niềm hạnh phúc không gì sánh bằng. Những “thư giới thiệu” này tốt hơn bất cứ danh vọng nào của thế gian (2 Cô 3:1, 2). Nếu không tìm được sự thật thì giờ đây chúng tôi chỉ có những kỷ niệm, những bức ảnh cũ và những tờ chương trình nhà hát của sự nghiệp trước đây.

Anh David: Sự nghiệp phụng sự Đức Giê-hô-va đã ảnh hưởng lớn đến cuộc đời chúng tôi. Tôi trở thành người chồng, người cha tốt hơn. Kinh Thánh cho biết Mi-ri-am, vua Đa-vít và những người khác đã thể hiện sự vui mừng qua việc nhảy múa. Chúng tôi cũng như bao người khác đang khát khao được vui mừng nhảy múa trong thế giới mới của Đức Giê-hô-va.—Xuất 15:20; 2 Sa 6:14.