Các vua quyển thứ hai 25:1-30

  • Nê-bu-cát-nết-xa vây hãm Giê-ru-sa-lem (1-7)

  • Giê-ru-sa-lem và đền thờ bị hủy phá; lần lưu đày thứ hai (8-21)

  • Ghê-đa-lia được lập làm quan tổng đốc (22-24)

  • Ghê-đa-lia bị ám sát; dân chúng chạy trốn đến Ai Cập (25, 26)

  • Giê-hô-gia-kin được thả ở Ba-by-lôn (27-30)

25  Vào năm thứ chín triều đại Xê-đê-kia, nhằm tháng thứ mười, ngày mùng mười, vua Nê-bu-cát-nết-xa+ của Ba-by-lôn cùng toàn thể đạo quân đến đánh Giê-ru-sa-lem.+ Ông đóng trại trước thành và xây tường vây hãm.+  Thành bị bao vây cho đến năm thứ mười một triều đại vua Xê-đê-kia.  Vào ngày mùng chín, tháng thứ tư, nạn đói trong thành trở nên trầm trọng+ và không có thức ăn cho dân của xứ.+  Tường thành bị phá thủng+ và mọi lính chiến đều bỏ chạy lúc ban đêm qua cổng giữa bức tường đôi gần vườn thượng uyển, còn dân Canh-đê thì đang bao vây thành. Vua Xê-đê-kia chạy theo đường hướng về A-ra-ba.+  Nhưng quân Canh-đê đuổi theo và bắt kịp ông trong hoang mạc của Giê-ri-cô, hết thảy quân lính đều bỏ ông chạy tán loạn.  Quân Canh-đê bắt ông,+ giải đến vua Ba-by-lôn tại Ríp-la và tuyên án ông tại đó.  Chúng giết các con trai Xê-đê-kia ngay trước mắt ông. Nê-bu-cát-nết-xa làm mù mắt Xê-đê-kia, dùng xiềng bằng đồng xích ông lại rồi giải về Ba-by-lôn.+  Vào tháng thứ năm, ngày mùng bảy, nhằm năm thứ mười chín triều đại vua Nê-bu-cát-nết-xa của Ba-by-lôn, Nê-bu-xa-ra-đan,+ là quan chỉ huy vệ binh và bề tôi của vua Ba-by-lôn, đến Giê-ru-sa-lem.+  Ông thiêu rụi nhà Ðức Giê-hô-va,+ cung vua+ và hết thảy nhà cửa trong thành.+ Ông cũng thiêu luôn nhà của những người quyền quý.+ 10  Toàn quân Canh-đê đi cùng quan chỉ huy vệ binh kéo sập các tường bao quanh Giê-ru-sa-lem.+ 11  Nê-bu-xa-ra-đan, quan chỉ huy vệ binh, bắt dân sót lại trong thành, những người đã chạy sang phe vua Ba-by-lôn cùng phần còn lại của dân chúng đi lưu đày.+ 12  Nhưng quan chỉ huy vệ binh chừa lại một số người trong tầng lớp nghèo nhất của xứ để làm vườn nho và lao dịch.+ 13  Quân Canh-đê đập vỡ những cây trụ bằng đồng+ trong nhà Ðức Giê-hô-va, các cỗ xe+ và cái bể*+ bằng đồng trong nhà Ðức Giê-hô-va rồi mang đồng về Ba-by-lôn.+ 14  Chúng cũng lấy các thùng, xẻng, kéo cắt tim đèn, cốc cùng mọi vật dụng bằng đồng dùng cho việc phục vụ trong đền thờ. 15  Quan chỉ huy vệ binh cũng lấy đồ đựng hương và những cái bát bằng vàng bằng bạc nguyên chất.+ 16  Về hai trụ, cái bể và những cỗ xe mà Sa-lô-môn đã làm cho nhà Ðức Giê-hô-va, lượng đồng của những vật dụng đó không thể cân được.+ 17  Mỗi cây trụ cao 18 cu-bít,*+ có đầu trụ bằng đồng; chiều cao của đầu trụ là ba cu-bít, tấm lưới và những trái lựu bao quanh đầu trụ đều làm bằng đồng.+ Cây trụ thứ hai cùng tấm lưới của nó cũng giống như vậy. 18  Quan chỉ huy vệ binh còn bắt trưởng tế Sê-ra-gia+ và thầy tế lễ phó Xô-phô-ni+ cùng ba người giữ cửa.+ 19  Ông cũng bắt một triều thần chỉ huy quân lính, năm cận thần của vua vẫn còn trong thành, thư ký của tướng quân đội, là người chiêu mộ dân chúng, cùng 60 thường dân vẫn còn trong thành. 20  Nê-bu-xa-ra-đan,+ quan chỉ huy vệ binh, bắt họ và giải đến vua Ba-by-lôn tại Ríp-la.+ 21  Vua Ba-by-lôn giết họ tại Ríp-la thuộc đất Ha-mát.+ Vậy, dân Giu-đa bị lưu đày khỏi xứ mình.+ 22  Vua Nê-bu-cát-nết-xa của Ba-by-lôn lập Ghê-đa-lia,+ con trai A-hi-cam,+ cháu Sa-phan,+ làm người đứng đầu những kẻ mà vua đã chừa lại trong xứ Giu-đa.+ 23  Khi hết thảy tướng quân đội và lính của họ nghe tin vua Ba-by-lôn đã lập Ghê-đa-lia làm người đứng đầu thì liền đến với Ghê-đa-lia tại Mích-ba. Những người đó là Ích-ma-ên con trai Nê-tha-nia, Giô-ha-nan con trai Ca-rê-át, Sê-ra-gia con trai Tan-hu-mết người Nê-tô-pha, Gia-a-xa-nia con trai người Ma-a-cát, cùng lính của họ.+ 24  Ghê-đa-lia lập một lời thề với họ cùng lính của họ và nói: “Ðừng sợ làm tôi tớ của dân Canh-đê. Cứ sống trong xứ và thần phục vua Ba-by-lôn, anh em sẽ được bình yên”.+ 25  Vào tháng thứ bảy, Ích-ma-ên,+ con trai Nê-tha-nia, cháu Ê-li-sa-ma, thuộc hoàng tộc, cùng mười người khác đến giết Ghê-đa-lia. Vậy, Ghê-đa-lia chết chung với những người Do Thái và dân Canh-đê đang ở cùng mình tại Mích-ba.+ 26  Sau chuyện đó, mọi người từ nhỏ đến lớn, gồm cả các tướng quân đội, đều trỗi dậy đi đến Ai Cập+ vì họ sợ dân Canh-đê.+ 27  Vào năm thứ ba mươi bảy kể từ khi vua Giê-hô-gia-kin+ của Giu-đa bị lưu đày, vào tháng thứ mười hai, ngày 27, nhằm năm vua Ê-vinh-mê-rô-đác của Ba-by-lôn lên ngôi, ông cho vua Giê-hô-gia-kin của Giu-đa được tự do* và ra khỏi ngục.+ 28  Ông nói chuyện tử tế với Giê-hô-gia-kin và lập ngôi vua Giu-đa cao hơn ngôi của các vua khác đang ở Ba-by-lôn. 29  Vậy, Giê-hô-gia-kin cởi bỏ áo tù và luôn được ăn trước mặt vua Ba-by-lôn trọn những ngày đời mình. 30  Vua Ba-by-lôn luôn cấp lương thực cho ông, từ ngày này sang ngày khác, trọn những ngày đời ông.

Chú thích

Ds: “biển”.
Một cu-bít tương đương 44,5cm. Xem Phụ lục B14.
Ds: “được ngước đầu lên”.