Xuất Ai Cập 3:1-22
3 Môi-se trở thành người chăn cừu cho cha vợ mình là Giê-trô,+ thầy tế lễ xứ Ma-đi-an. Khi đang dẫn bầy đến phía tây của hoang mạc, ông dần đi đến núi Hô-rếp, là núi của Đức Chúa Trời.+
2 Thiên sứ của Đức Giê-hô-va hiện ra cùng ông như một ngọn lửa cháy giữa bụi gai.+ Môi-se quan sát và thấy bụi gai cháy nhưng không hề tàn.
3 Ông nói: “Mình sẽ đến để xem điều lạ lùng này, sao bụi gai không bị thiêu rụi?”.
4 Khi Đức Giê-hô-va thấy Môi-se đến gần để xem, ngài gọi ông từ bụi gai: “Môi-se! Môi-se!”. Ông trả lời: “Có con đây”.
5 Ngài lại nói: “Đừng đến gần nữa. Hãy cởi giày ra, vì nơi con đang đứng là đất thánh”.
6 Ngài phán: “Ta là Đức Chúa Trời của tổ phụ* con, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham,+ Đức Chúa Trời của Y-sác+ và Đức Chúa Trời của Gia-cốp”.+ Môi-se liền che mặt lại vì sợ nhìn thấy Đức Chúa Trời.
7 Đức Giê-hô-va nói tiếp: “Ta thật đã thấy sự khốn khổ của dân ta tại xứ Ai Cập và nghe tiếng kêu than vì cớ những kẻ ép họ làm lao dịch, ta hiểu rõ nỗi đau đớn họ phải chịu.+
8 Ta sẽ xuống giải cứu họ khỏi tay người Ai Cập+ và đưa họ ra khỏi xứ đó, đến một vùng đất tốt tươi và rộng lớn, một vùng đất tràn đầy sữa và mật,+ là xứ của dân Ca-na-an, dân Hếch, dân A-mô-rít, dân Phê-rê-sít, dân Hê-vít và dân Giê-bu.+
9 Kìa, tiếng kêu than của dân Y-sơ-ra-ên đã thấu đến ta và ta cũng thấy sự áp bức khắc nghiệt của dân Ai Cập đối với họ.+
10 Nên bây giờ, ta sẽ phái con đi gặp Pha-ra-ôn và con sẽ đưa dân Y-sơ-ra-ên của ta ra khỏi xứ Ai Cập”.+
11 Nhưng Môi-se thưa với Đức Chúa Trời: “Con là ai mà có thể đến gặp Pha-ra-ôn và đưa dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai Cập?”.
12 Ngài đáp: “Ta sẽ ở bên con,+ và đây là dấu hiệu để con biết rằng chính ta đã phái con đi: Sau khi con đưa dân này ra khỏi Ai Cập, các con sẽ hầu việc ta, là Đức Chúa Trời thật, trên núi này”.+
13 Môi-se lại thưa với Đức Chúa Trời: “Giả sử con đến với dân Y-sơ-ra-ên và nói: ‘Đức Chúa Trời của tổ phụ anh em đã phái tôi đến với anh em’, và họ hỏi: ‘Danh ngài là gì?’+ thì con sẽ trả lời ra sao?”.
14 Đức Chúa Trời phán với Môi-se: “Ta Sẽ Trở Thành Đấng Ta Chọn* Trở Thành”.*+ Ngài lại phán: “Đây là điều con sẽ nói với dân Y-sơ-ra-ên: ‘Đấng có danh là “Ta Sẽ Trở Thành” đã phái tôi đến với anh em’”.+
15 Ngài lại phán một lần nữa với Môi-se rằng:
“Đây là điều con sẽ nói với dân Y-sơ-ra-ên: ‘Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ phụ anh em, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham,+ Đức Chúa Trời của Y-sác+ và Đức Chúa Trời của Gia-cốp+ đã phái tôi đến với anh em’. Đó mãi mãi là danh của ta+ và qua danh ấy, ta sẽ được nhớ đến từ đời này sang đời khác.
16 Bây giờ, con hãy đi nhóm các trưởng lão của dân Y-sơ-ra-ên lại và nói với họ: ‘Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ phụ anh em đã hiện ra với tôi, tức là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Y-sác, Gia-cốp, và ngài phán rằng: “Ta thật đã để ý đến các con+ và những gì các con đang phải gánh chịu tại xứ Ai Cập.
17 Nên ta sẽ đem các con ra khỏi sự khốn khổ+ nơi tay người Ai Cập để đến xứ của dân Ca-na-an, dân Hếch, dân A-mô-rít,+ dân Phê-rê-sít, dân Hê-vít và dân Giê-bu,+ là một vùng đất tràn đầy sữa và mật”’.+
18 Chắc chắn họ sẽ nghe theo lời con.+ Con hãy cùng các trưởng lão của dân Y-sơ-ra-ên đến gặp vua Ai Cập và nói như vầy: ‘Giê-hô-va Đức Chúa Trời của người Hê-bơ-rơ+ đã hiện ra với chúng tôi. Xin cho chúng tôi đi một chuyến ba ngày đường vào hoang mạc để dâng vật tế lễ cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi’.+
19 Nhưng ta biết chắc rằng nếu không bị một bàn tay mạnh mẽ ép buộc thì vua Ai Cập sẽ không cho các con đi.+
20 Nên ta sẽ phải ra tay đánh xứ Ai Cập bằng cách làm những việc lạ thường giữa chúng, rồi vua xứ ấy sẽ để các con đi.+
21 Ta sẽ khiến dân Y-sơ-ra-ên được ơn trong mắt người Ai Cập và khi ra đi, các con sẽ chẳng đi tay không.+
22 Mỗi người nữ phải xin người lân cận và người đàn bà ở trọ trong nhà mình những thứ bằng bạc, bằng vàng cũng như những bộ quần áo. Các con sẽ mang chúng cho con trai và con gái mình. Các con sẽ đoạt lấy tài sản của người Ai Cập”.+