Đi đến nội dung

Đi đến mục lục

Sự khiêm nhường tại Lễ Vượt qua lần cuối cùng

Sự khiêm nhường tại Lễ Vượt qua lần cuối cùng

Chương 113

Sự khiêm nhường tại Lễ Vượt qua lần cuối cùng

THEO đúng lời dặn của Giê-su, Phi-e-rơ và Giăng đã đến Giê-ru-sa-lem để chuẩn bị cho Lễ Vượt qua. Giê-su đến sau. Ngài hẳn cùng với mười sứ đồ đến vào buổi chiều. Khi thầy trò xuống núi Ô-li-ve, mặt trời cũng vừa lặn. Đây là lần cuối cùng Giê-su từ trên núi nhìn xuống Giê-ru-sa-lem vào ban ngày, cho tới khi ngài sống lại.

Một lúc sau, Giê-su và các sứ đồ vào thành và đến căn nhà đã chọn để ăn mừng Lễ Vượt qua. Thầy trò trèo cầu thang lên gian phòng rộng, nơi đó mọi thứ đều chu tất để họ ăn lễ riêng với nhau. Giê-su đã trông mong giây phút này đến, vì ngài nói: “Ta rất muốn ăn lễ Vượt-qua nầy với các ngươi trước khi ta chịu đau-đớn”.

Theo tục lệ, mỗi người dự Lễ Vượt qua uống bốn chén rượu vang. Sau khi nhận chén có lẽ là chén thứ ba, Giê-su cầu nguyện tạ ơn rồi nói: “Hãy lấy cái nầy phân-phát cho nhau. Vì, ta nói cùng các ngươi, từ nay ta sẽ không uống trái nho nữa, cho tới khi nước Đức Chúa Trời đến rồi”.

Trong khi đang ăn, Giê-su đứng dậy, cởi áo ngoài, lấy một cái khăn và đổ nước đầy chậu. Thông thường thì chủ nhà lo liệu về việc rửa chân cho khách. Nhưng trong trường hợp này, chủ nhà không có mặt nên Giê-su tự tay làm việc đó. Đáng lý ra bất cứ sứ đồ nào cũng có thể nắm lấy cơ hội để làm việc này, nhưng dường như giữa họ vẫn còn sự cạnh tranh nào đó, nên không ai tình nguyện cả. Bấy giờ ai nấy đều bối rối khi thấy Giê-su bắt đầu rửa chân cho họ.

Lúc Giê-su đến cạnh, Phi-e-rơ phản đối: “Chúa sẽ chẳng rửa chơn tôi bao giờ!”

Giê-su đáp: “Nếu ta không rửa cho ngươi, ngươi chẳng có phần chi với ta hết”.

Thế là Phi-e-rơ nói: “Lạy Chúa, chẳng những rửa chơn mà thôi, lại cũng rửa tay và đầu nữa!”

Giê-su trả lời: “Ai đã tắm rồi, chỉ cần rửa chơn, thì được sạch cả. Vả, các ngươi đã được tinh-sạch, nhưng chưa được tinh-sạch đều”. Ngài nói thế vì ngài biết Giu-đa Ích-ca-ri-ốt đang làm mưu phản mình.

Khi rửa chân xong cho 12 sứ đồ, kể cả chân của kẻ phản bội là Giu-đa, Giê-su lại mặc áo ngoài vào và đến nằm tựa bên bàn. Rồi ngài hỏi: “Các ngươi có hiểu điều ta đã làm cho các ngươi chăng? Các ngươi gọi ta bằng Thầy bằng Chúa; các ngươi nói phải, vì ta thật vậy. Vậy, nếu ta là Chúa là Thầy, mà đã rửa chơn cho các ngươi, thì các ngươi cũng nên rửa chơn lẫn cho nhau. Vì ta đã làm gương cho các ngươi, để các ngươi cũng làm như ta đã làm cho các ngươi. Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, đầy-tớ chẳng lớn hơn chủ mình, sứ-giả cũng chẳng lớn hơn kẻ sai mình. Ví bằng các ngươi biết những sự nầy, thì có phước, miễn là các ngươi làm theo”.

Thật là một bài học tuyệt diệu về sự khiêm nhường! Các sứ đồ không nên tìm cách ăn trên ngồi trước, xem mình quá quan trọng đến nỗi tưởng người khác phải luôn hầu việc mình. Họ phải noi theo gương của Giê-su để lại. Việc rửa chân đây không phải là một nghi lễ tôn giáo, nhưng là một việc để tỏ lòng mong muốn phụng sự người khác một cách không thiên vị, dẫu công việc có tầm thường hay khó chịu đến đâu. (Ma-thi-ơ 26:20, 21; Mác 14:17, 18; Lu-ca 22:14-18; 7:44; Giăng 13:1-17).

▪ Giê-su nhìn xuống thành Giê-ru-sa-lem trước khi vào thành để dự Lễ Vượt qua, nhưng lần này có gì là đặc biệt?

▪ Trong khi dự Lễ Vượt qua, Giê-su đưa cho 12 sứ đồ cái chén nào sau khi cầu nguyện tạ ơn?

▪ Theo tục lệ vào thời Giê-su, khách đến nhà thường được phục vụ như thế nào, và tại sao không ai làm điều này khi Giê-su và các sứ đồ cử hành Lễ Vượt qua?

▪ Giê-su có mục đích gì khi ngài làm một việc tầm thường là rửa chân cho các sứ đồ?