Đi đến nội dung

Đi đến mục lục

“Thật người nầy là Con Đức Chúa Trời”

“Thật người nầy là Con Đức Chúa Trời”

Chương 126

“Thật người nầy là Con Đức Chúa Trời”

GIÊ-SU bị treo trên cây cột không bao lâu thì vào lúc giữa trưa, một sự tối tăm lạ lùng bao trùm khắp vùng trong suốt ba tiếng đồng hồ. Đấy không thể là nhật thực, vì nhật thực chỉ xảy ra vào kỳ trăng non, trong khi Lễ Vượt qua là vào độ trăng tròn. Hơn nữa, nhật thực chỉ kéo dài vài phút. Vì thế sự tối tăm này là do Đức Chúa Trời gây ra! Sự kiện lạ lùng ấy hẳn đã làm những kẻ chế nhạo Giê-su phải suy nghĩ và khiến họ dứt lời mắng nhiếc ngài.

Nếu như hiện tượng khiếp sợ này xảy ra trước khi tên cướp quở trách tên kia và xin Giê-su nhớ đến hắn thì điều đó có lẽ là lý do khiến hắn ăn năn. Và cũng có thể trong lúc tối tăm này, bốn người đàn bà, gồm mẹ của Giê-su, em gái bà là Sa-lô-mê, Ma-ri Ma-đơ-len và Ma-ri mẹ của Gia-cơ nhỏ, tiến đến gần cây khổ hình. Giăng, sứ đồ yêu mến của Giê-su, cũng đi chung với họ.

Mẹ của Giê-su bị “đâm thấu qua lòng” và đau khổ biết bao khi nhìn con mình đau đớn cùng cực trên cây cột, người con mà bà đã cho bú và nuôi dưỡng! Tuy thế, Giê-su không nghĩ đến sự đau đớn của mình mà chỉ lo cho thân phận mẹ mình. Ngài cố hết sức lực, gật đầu về phía Giăng và bảo với mẹ: “Hỡi đờn-bà kia, đó là con của ngươi!” Rồi lại gật đầu về phía bà Ma-ri và bảo với Giăng: “Đó là mẹ ngươi!”

Như thế Giê-su đã gửi gắm mẹ mình, hiển nhiên nay là một bà góa, cho Giăng, sứ đồ mà ngài đặc biệt yêu mến. Ngài chọn Giăng, vì các con trai khác của bà Ma-ri đều chưa bày tỏ đức tin nơi ngài. Ngài nêu một gương tốt vì không những chăm lo cho đời sống vật chất, mà còn cho nhu cầu thiêng liêng của bà.

Khoảng ba giờ trưa, Giê-su nói: “Ta khát”. Ngài cảm thấy như thể Cha mình đã rút lại sự che chở từ trước tới giờ, cốt để lòng trung thành của ngài bị thử thách đến tột độ. Vì thế ngài kêu lớn tiếng: “Đức Chúa Trời tôi ơi! Đức Chúa Trời tôi ơi! sao Ngài lìa-bỏ tôi?” Nghe thế, những người đứng gần đó nói: “Coi kìa, hắn kêu Ê-li”. Lập tức, một người trong bọn họ chạy lấy một miếng bọt biển thấm đầy rượu dấm rồi để trên đầu cây sậy mà đưa cho ngài uống. Nhưng kẻ khác nói: “Hãy để, chúng ta coi thử Ê-li có đến đem hắn xuống chăng”.

Sau khi người ta đưa rượu dấm cho ngài, Giê-su kêu lên: “Mọi việc đã được trọn”. Phải, ngài đã hoàn thành mọi điều Cha ngài giao phó khi sai ngài xuống thế. Cuối cùng, ngài thốt lên: “Hỡi Cha, tôi giao linh-hồn lại trong tay Cha!” Giê-su đã giao cho Đức Chúa Trời sinh lực của mình, tin chắc Ngài sẽ ban lại sinh lực ấy cho mình. Ngài gục đầu và tắt thở.

Ngay khi Giê-su trút hơi thở cuối cùng, có một trận động đất dữ dội đến nỗi các tảng đá lớn bị bể ra. Đất động mạnh đến nỗi các ngôi mộ ở ngoài thành Giê-ru-sa-lem bị nứt ra và xác chết bị văng ra ngoài. Khách đi đường thấy xác chết nằm phơi ngoài trời nên vào thành báo cáo cảnh đó.

Ngoài ra, lúc Giê-su qua đời, cái màn lớn trong đền thờ ngăn giữa nơi Thánh và nơi Chí thánh bị xé ra làm hai, từ trên xuống dưới. Thật là kỳ lạ, bởi vì bức màn đẹp đẽ ấy cao khoảng 18 thước và rất nặng! Phép lạ đáng kinh ngạc ấy không những biểu lộ cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời đối với những kẻ giết Con Ngài, mà còn cho thấy con đường dẫn đến nơi Chí thánh, tức trên trời, đã được mở ra nhờ cái chết của Giê-su.

Khi người ta mục kích trận động đất và các sự kiện khác xảy ra, họ đều kinh khiếp. Viên sĩ quan giám sát việc xử tử Giê-su tôn vinh Đức Chúa Trời và nói: “Thật người nầy là Con Đức Chúa Trời”. Có lẽ người đó đã có mặt lúc Phi-lát xử kiện Giê-su và bàn luận về vấn đề ngài là Con Đức Chúa Trời, nên giờ đây ông tin chắc Giê-su là Con Đức Chúa Trời; đúng vậy, ngài quả thật là người vĩ đại nhất đã từng sống.

Nhiều người khác cũng kinh hồn vì các biến cố lạ lùng đó, nên họ vừa ra về vừa tự đấm ngực, một cử chỉ bộc lộ sự hổ thẹn và đau buồn sâu sắc. Nhiều nữ tín đồ của Giê-su đứng từ xa và quan sát những biến cố vô cùng trọng đại đó cảm thấy hết sức xúc động. Sứ đồ Giăng cũng có mặt ở đó. (Ma-thi-ơ 27:45-56; Mác 15:33-41; Lu-ca 23:44-49; 2:34, 35; Giăng 19:25-30).

▪ Tại sao ba giờ đồng hồ tối tăm không phải do nhật thực gây ra?

▪ Trước khi Giê-su chết, ngài nêu gương tốt nào cho những ai có cha mẹ già?

▪ Bốn câu nói sau cùng của Giê-su là gì trước khi chết?

▪ Trận động đất đem lại kết quả gì, và cái màn trong đền thờ bị xé ra làm hai có ý nghĩa gì?

▪ Các phép lạ đã ảnh hưởng thế nào đến viên sĩ quan giám sát việc xử tử?