Dùng lưỡi cách khôn ngoan
Dùng lưỡi cách khôn ngoan
“Giá mà tôi có thể rút lại lời đã nói!”. Bạn tự nhủ như thế bao giờ chưa? Thật vậy, tất cả chúng ta đều phải nỗ lực rất nhiều để kiềm chế lưỡi của mình. Kinh Thánh nói rằng chúng ta có thể thuần hóa hầu hết các con vật “nhưng cái lưỡi, không ai trị-phục được nó” (Gia-cơ 3:7, 8). Vậy chúng ta có nên bỏ cuộc không? Chắc chắn không. Hãy xem xét một số nguyên tắc Kinh Thánh giúp chúng ta kiểm soát được cơ quan nhỏ nhưng đầy quyền lực này.
● “Hễ lắm lời, vi-phạm nào có thiếu; nhưng ai cầm-giữ miệng mình là khôn-ngoan” (Châm-ngôn 10:19). Chúng ta càng nói nhiều thì càng dễ có nguy cơ nói điều dại dột, thậm chí gây hại. Thật thế, lưỡi không kiềm chế giống như một ngọn lửa, loan truyền những chuyện tầm phào và vu khống cách nhanh chóng (Gia-cơ 3:5, 6). Tuy nhiên, khi “cầm-giữ miệng mình” hay suy nghĩ trước khi nói, chúng ta để ý đến lời nói của mình sẽ ảnh hưởng đến người khác như thế nào. Làm thế, chúng ta được xem là người biết suy xét, đồng thời được tôn trọng và tin cậy.
● “Phải mau nghe mà chậm nói, chậm giận” (Gia-cơ 1:19). Người khác quý trọng khi chúng ta chú tâm lắng nghe những gì họ nói, vì điều này cho thấy chúng ta không chỉ quan tâm mà còn tôn trọng họ. Nhưng nếu một người nói lời khiêu khích hoặc gây tổn thương thì sao? Lúc ấy, chúng ta phải cố gắng “chậm giận” bằng cách không trả đũa. Biết đâu người ấy đang bực bội về chuyện gì đó và rất có thể sẽ xin lỗi về những lời thiếu nhã nhặn. Bạn có thấy khó để “chậm giận” không? Nếu vậy, hãy cầu xin Đức Chúa Trời giúp bạn tự chủ. Chắc chắn Ngài không làm ngơ trước những lời cầu nguyện chân thành.—Lu-ca 11:13.
● “Lưỡi mềm-dịu bẻ gãy các xương” (Châm-ngôn 25:15). Trái với quan điểm phổ biến, sự mềm mại có sức mạnh. Thí dụ, một lời đáp êm dịu có thể vượt qua sự chống đối có vẻ cứng như xương, có lẽ do sự bực tức hoặc thành kiến. Chắc chắn, thể hiện tính mềm mại không phải lúc nào cũng dễ, đặc biệt trong tình huống căng thẳng. Vì thế, hãy nghĩ đến những lợi ích khi áp dụng lời dạy của Kinh Thánh cũng như những hậu quả khi lờ đi.
Những lời khuyên trong Kinh Thánh đúng là “sự khôn-ngoan từ trên” (Gia-cơ 3:17). Khi dùng lưỡi theo sự khôn ngoan ấy, lời nói của chúng ta trở nên đáng quý, có cảm tình và mang tính xây dựng—giống như “trái bình bát bằng vàng có cẩn bạc”, thật cần thiết vào bất cứ lúc nào.—Châm-ngôn 25:11.