Không gì ngăn được công việc Nước Trời
Không gì ngăn được công việc Nước Trời
XE TẢI của chúng tôi đến một trạm kiểm soát. Ở đó có khoảng 60 người đàn ông, đàn bà và các thanh niên đang cầm vũ khí. Một số người mặc đồng phục, còn một số thì mặc đồ thường dân. Nhiều người cầm súng bắn tự động trên tay. Có vẻ như họ đang đứng đợi chúng tôi. Lúc này, cuộc bạo loạn trong nước vẫn đang diễn ra.
Chúng tôi đã lái xe suốt bốn ngày, chở theo mười tấn ấn phẩm Kinh Thánh. Chúng tôi không biết họ có cho chúng tôi đi qua hay không. Họ có muốn chúng tôi đưa tiền không? Phải mất bao lâu để thuyết phục họ rằng sứ mạng của chúng tôi là hòa bình?
Một người đàn ông hiếu chiến giơ súng bắn chỉ thiên để nhắc chúng tôi rằng ông ấy là người có quyền ở đây. Ông ta để ý thấy điện thoại di động của chúng tôi và ra lệnh nộp cho ông ta. Khi thấy chúng tôi chần chừ, ông ta đưa tay lên cổ, làm một hành động đe dọa sẽ giết nếu chúng tôi không nghe lời. Chúng tôi đành phải giao nộp điện thoại.
Đột nhiên, một người phụ nữ mặc đồng phục chụp lấy khẩu súng và tiến về phía chúng tôi. Bà ta là “thư ký” và cũng muốn chúng tôi nộp cho bà một thứ gì đó. Bà ấy nói đời sống rất khó khăn, nên một chút “quà cáp” sẽ hữu ích trong lúc này. Rồi một người lính khác mở thùng xăng của chúng tôi để bơm xăng vào thùng của anh ta. Chúng tôi phản đối nhưng anh ta bảo rằng anh ta chỉ làm theo mệnh lệnh. Chúng tôi chỉ còn biết đứng nhìn và thầm mong rằng những người kia sẽ không nảy ra “ý tưởng” nào nữa.
Cuối cùng, họ cũng mở rào chắn cho xe chúng tôi đi tiếp. Chúng tôi thở phào nhẹ nhõm. Không khí căng thẳng khi đi qua các trạm kiểm soát dần dần trở nên quen thuộc. Từ tháng 4 năm 2002 đến tháng Giêng năm 2004, chúng tôi đã vận chuyển 18 chuyến sách báo từ cảng Douala, Cameroon, đến Bangui, thủ đô của Cộng hòa Trung Phi. Chuyến hành trình dài khoảng 1.600 kilômét luôn đầy những hiểm nguy và nhiều điều ngạc nhiên. *
Hai tài xế là anh Joseph và anh Emmanuel thường có mặt trong chuyến hành trình này. Họ Thi-thiên 56:11.
nói: “Những chuyến đi như thế dạy chúng tôi nhiều bài học. Điều khôn ngoan là luôn cầu nguyện thầm và giữ bình tĩnh. Chúng tôi cố gắng có cùng thái độ với người viết Thi-thiên: ‘Tôi đã để lòng tin-cậy nơi Đức Chúa Trời, ắt sẽ chẳng sợ chi; người đời sẽ làm chi tôi?’ Chúng tôi tin chắc rằng Đức Giê-hô-va biết mục tiêu của chúng tôi là đem thông điệp cứu rỗi đến cho những người thật sự cần”.—Cùng hợp tác để phân phát thức ăn thiêng liêng
Nhiều người dân sống trong vùng này của châu Phi rất thích nghe tin mừng Nước Trời. Vì thế, những ấn phẩm mà chúng tôi mang đến làm thỏa mãn “nhu cầu thiêng liêng” của họ. (Ma-thi-ơ 5:3, NW; 24:14) Văn phòng chi nhánh của Nhân Chứng Giê-hô-va ở Douala, Cameroon, đều đặn cung cấp ấn phẩm cho hơn 30.000 người công bố Nước Trời và những người chú ý ở Cameroon, cũng như cho bốn nước láng giềng.
Trước khi được chuyển đến tay người dân, những ấn phẩm này đã đi một chuyến hành trình dài. Hầu hết chúng được in tại Anh Quốc, Đức, Phần Lan, Tây Ban Nha và Ý. Sau đó, từ Pháp, chúng được xếp vào công-te-nơ và vận chuyển đến châu Phi bằng đường biển. Thông thường, cứ hai tuần thì có một công-te-nơ ấn phẩm Kinh Thánh được chuyển đến cảng Douala.
Công-te-nơ được nhấc lên một chiếc xe tải và được chở đến văn phòng chi nhánh. Những người làm việc trong Ban Gửi Hàng sắp xếp ấn phẩm theo nơi sẽ được gửi đến. Vận chuyển ấn phẩm đến những vùng xa xôi không dễ chút nào. Nhưng đây là một phần của công việc rao truyền tin mừng “cho đến cùng trái đất”. (Công-vụ 1:8) Nhờ những người tình nguyện hy sinh quên mình trong những chuyến đi đầy nguy hiểm ấy, mà ấn phẩm Kinh Thánh có thể đều đặn đến tay hàng triệu người sống tại phần giữa của lục địa Phi Châu.
Một chuyến đi thông thường
Ấn phẩm được chuyển đến Cameroon, Chad, Gabon, Ghinê xích đạo và Cộng hòa Trung Phi
bằng xe tải. Bây giờ, chúng ta hãy cùng đi với một chiếc xe tải và những tài xế lái xe ấy. Hãy tưởng tượng bạn đang ngồi cạnh các tài xế và chuẩn bị cho một chuyến phiêu lưu khoảng mười ngày hoặc có thể phải dài hơn nữa.Có sáu tài xế thường đi tuyến đường này. Họ phải là những người mạnh mẽ, có khả năng, biết kiên nhẫn và ăn mặc lịch sự. Họ có thể mặc áo truyền thống của châu Phi hay áo sơ mi và đeo cà vạt. Trước đây, những cán bộ hải quan đã nói: “Hãy nhìn chiếc xe tải sạch sẽ và những người tài xế ăn mặc lịch sự đó, họ trông giống y như hình ảnh trong ấn phẩm của họ”. Nhưng có một điều còn quan trọng hơn cả ngoại diện của những người tài xế này, đó là họ có tinh thần sẵn sàng đi đến bất cứ nơi đâu để phục vụ người khác.—Thi-thiên 110:3.
Chiếc xe khởi hành từ Douala lúc sáu giờ sáng, ngay sau khi mặt trời mọc, để tránh tình trạng kẹt xe trong một thành phố ngày càng mở rộng nhưng thiếu trật tự này. Sau khi băng qua cây cầu gần văn phòng chi nhánh và ra khỏi thành phố đông đúc ấy, chúng ta đi về hướng đông để đến nơi đầu tiên trong lộ trình. Đó là Yaoundé, thủ đô của Cameroon.
Cả sáu tài xế sẽ kể cho bạn biết việc điều khiển một chiếc xe tải chở mười tấn sách báo khó khăn như thế nào. Ba ngày đầu, xe chạy trên con đường tráng nhựa. Dù không có vấn đề gì xảy ra nhưng các tài xế cũng phải hết sức chú ý và tập trung. Rồi đột nhiên, trời mưa như trút nước. Lúc này, xe đã đi đến đoạn đường chưa tráng nhựa. Tầm nhìn thì bị hạn chế, con đường thì trơn trượt, và chúng ta cũng phải đi chậm lại bởi vì mặt đất gồ ghề. Trời đã chạng vạng tối. Bây giờ là lúc phải dừng xe lại để dùng bữa tối. Sau đó, chúng ta gác chân lên bảng đồng hồ trước xe và cố gắng ngủ. Các chuyến đi là thế!
Chúng ta lại tiếp tục cuộc hành trình vào lúc sáng sớm. Một trong các tài xế giúp đỡ bằng cách cẩn thận quan sát con đường. Anh ấy sẽ cho biết ngay nếu chiếc xe đang chạy quá gần cái mương ở bên đường. Các tài xế đều biết rằng nếu xe bị trượt xuống mương thì phải mất vài ngày mới kéo lên được. Khi đi qua biên giới để vào địa phận của Cộng hòa Trung Phi, đường sá cũng không tốt hơn mấy. Đoạn đường 650 kilômét phía trước là một vùng quê có nhiều đồi núi rất đẹp. Một màu xanh rì bao phủ khắp nơi. Tất cả trẻ em, cụ già và cả những người mẹ cõng con trên lưng đều vẫy tay khi chiếc xe chầm chậm đi qua các ngôi làng. Do cuộc bạo loạn trong nước vẫn đang tiếp diễn, nên có rất ít xe đi trên những con đường này. Vì thế, nhiều người cứ đứng nhìn chúng ta với ánh mắt hiếu kỳ.
Những kinh nghiệm phấn khởi
Anh Janvier là một trong những tài xế. Anh cho biết rằng dù lịch trình rất bận rộn nhưng họ thường dừng lại ở những ngôi làng nhỏ để nghỉ ngơi một chút và phân phát ấn phẩm Kinh Thánh. Anh kể lại: “Ở Baboua, chúng tôi
luôn cố gắng nói chuyện với một người phục vụ trong bệnh viện. Anh ta rất thích thú khi nghe thông điệp Kinh Thánh. Vì thế, chúng tôi thường có một cuộc học hỏi Kinh Thánh ngắn với anh ta. Một ngày nọ, chúng tôi cho anh ta và gia đình xem một băng video về Nô-ê. Những người bạn và hàng xóm của anh cũng đến xem nữa. Chẳng mấy chốc, nhà anh chật ních khán giả. Mọi người đều đã từng nghe về Nô-ê, nhưng bây giờ họ mới được xem câu chuyện của ông trên màn ảnh. Thật xúc động khi nhìn thấy sự háo hức của họ. Ngay sau đó, họ chuẩn bị một bữa ăn đặc biệt để cảm ơn chúng tôi và nài nỉ chúng tôi ở lại làng đêm hôm đó. Tuy nhiên, chúng tôi phải lên đường ngay và tiếp tục chuyến đi, nhưng chúng tôi rất hạnh phúc vì có thể chia sẻ tin mừng với những người dân khiêm nhường ở đó”.Một tài xế khác là anh Israel kể lại những chuyện bất ngờ xảy ra trong một chuyến đi khác đến Bangui. Anh nói: “Càng tiến đến gần Bangui, chúng tôi càng phải đi qua nhiều trạm kiểm soát. May mắn thay, có nhiều người lính thân thiện và họ nhớ xe của chúng tôi trong những chuyến đi trước. Họ mời chúng tôi ngồi nghỉ với họ và vui vẻ nhận ấn phẩm Kinh Thánh. Những cuốn sách rất có giá trị với họ. Vì thế họ viết tên lên đó, cũng như ngày tháng nhận sách và tên của người tặng họ. Một số người lính có bà con là Nhân Chứng. Đó là lý do khác cho thấy tại sao họ thân thiện”.
Anh Joseph, một tài xế có nhiều kinh nghiệm nhất, kể lại rằng điều đang nhớ nhất của các chuyến đi như thế là lúc họ đến được nơi giao ấn phẩm. Anh nhớ lại một chuyến đi: “Khi chỉ còn cách Bangui vài dặm, chúng tôi gọi điện thoại cho các anh biết chúng tôi đã gần đến. Họ hộ tống chúng tôi đi qua thành phố và giúp lo các thủ tục giấy tờ cuối cùng. Lúc đến chi nhánh, tất cả các anh chị đều đi ra và nồng nhiệt chào chúng tôi. Những anh chị từ các hội thánh gần đó cũng đến giúp đỡ. Chỉ trong vòng vài giờ, hàng trăm thùng Kinh Thánh, sách và tạp chí đã được dỡ xuống và chất vào kho”.
Anh Joseph nói tiếp: “Đôi khi trong xe chúng tôi cũng chở quần áo, giày dép và đồ dùng cho trẻ em mà các anh chị từ những nơi khác đã gửi đến cho anh chị em ở nước láng giềng chúng tôi, là Cộng hòa dân chủ Congo. Thật vui khi nhìn thấy nụ cười đầy lòng biết ơn của họ!”
Sau một ngày nghỉ ngơi, các tài xế lại phải chuẩn bị xe và quay trở về. Nhiều khó khăn đang đợi phía trước, nhưng họ có rất nhiều kinh nghiệm phấn khởi để đền bù cho bất cứ điều gì họ gặp phải.
Đường sá xa xôi, những cơn mưa trút nước, những con đường gồ ghề, xe xẹp lốp hay hỏng máy. Những điều đó thôi cũng có thể làm nản lòng rồi. Lại còn luôn gặp những người lính hung hăng nữa. Dù thế, những tài xế này vẫn rất thỏa lòng vì họ đang đem tin mừng Nước Trời đến những vùng xa xôi của châu Phi, và chứng kiến tin mừng tác động đến đời sống người ta.
Chẳng hạn, nhờ những chuyến đi này, một người dân trong ngôi làng ở một vùng xa của Cộng hòa Trung Phi, gần biên giới Sudan, có thể đọc được bản dịch Kinh Thánh hiện đại. Vợ anh cũng có những tạp chí Tháp Canh mới nhất để học, và con cái họ được nhiều lợi ích từ sách Hãy học theo Thầy Vĩ Đại. * Giống như nhiều anh chị tín đồ Đấng Christ sống trong những thành phố lớn, họ và nhiều người khác trong những làng quê này luôn nhận được đầy đủ thức ăn thiêng liêng. Tất cả những điều này thật sự mang lại thỏa lòng biết bao cho những tài xế!
[Chú thích]
^ đ. 6 Từ lúc ấy, người ta đã có nhiều biện pháp để tăng cường an ninh trên con đường từ Douala đến Bangui.
^ đ. 25 Do Nhân Chứng Giê-hô-va xuất bản.
[Bản đồ/Hình nơi trang 9]
(Để có thông tin đầy đủ, xin xem ấn phẩm)
CAMEROON
Douala
CỘNG HÒA TRUNG PHI
Bangui
[Hình nơi trang 9]
Joseph
[Hình nơi trang 9]
Emmanuel
[Hình nơi trang 10]
Văn phòng chi nhánh tại Bangui, Cộng hòa Trung Phi
[Hình nơi trang 10]
Ấn phẩm được bốc dỡ xuống xe tại Bangui