Đi đến nội dung

Đi đến mục lục

Đời sống vào thời Kinh Thánh—Người nông dân

Đời sống vào thời Kinh Thánh—Người nông dân

Đời sống vào thời Kinh Thánh​—Người nông dân

“[Chúa Giê-su] nói với các môn đồ: ‘Quả thật, mùa gặt thì trúng mà thợ gặt thì ít. Vì vậy, hãy cầu xin Chủ mùa gặt sai thợ gặt đến thu hoạch vụ mùa’”.​—MA-THI-Ơ 9:37, 38.

Chúa Giê-su hay dùng các phương pháp canh tác và nông cụ để minh họa cho những dạy dỗ quan trọng (Ma-thi-ơ 11:28-30; Mác 4:3-9; Lu-ca 13:6-9). Tại sao? Bởi vì ngài sống trong một xã hội nông nghiệp. Trong số những người nghe ngài, nhiều người đã theo truyền thống nông nghiệp không đổi trong hàng thế kỷ. Họ cảm kích vì ngài nhắc đến những sinh hoạt đời thường của họ. Ngài hiểu họ và những gì ngài dạy đã động đến lòng họ.—Ma-thi-ơ 7:28.

Minh họa của Chúa Giê-su và những lời tường thuật trong Kinh Thánh có thể tác động sâu sắc đến chúng ta nếu chúng ta hiểu chút ít về người nông dân sống vào thế kỷ thứ nhất. Thí dụ như loại lúa ông trồng, công cụ ông sử dụng, và thách thức ông gặp phải.

Hãy quan sát cách người nông dân canh tác. Đọc các câu Kinh Thánh được viện dẫn để xem bạn có thể học được gì.

Mùa gieo hạt

Lấy tay che mắt khỏi những tia nắng ban mai, người nông dân đứng nơi ô cửa, hít thở làn khí ẩm. Những hạt mưa rơi xuống làm mềm mảnh đất đã khô cằn. Thời điểm cày ruộng đã đến. Ông nâng trên vai cái cày nhẹ bằng gỗ và bước ra đồng.

Đến nơi, ông lùa bò, đeo ách cho chúng rồi thúc đi. Lưỡi cày sắt cắm vào lớp đất đá. Nó không lật đất lên mà chỉ cào đất thành một đường nông, gọi là luống cày (1). Trượt sang trái, nghiêng sang phải, người nông dân khó nhọc giữ cho luống cày thẳng hàng, không nhìn ra phía sau để không cày chệch đường (Lu-ca 9:62). Ông phải cày trong đồng ruộng đã được đánh dấu của mình và cố gắng tận dụng tối đa diện tích mình có.

Giờ đây, cánh đồng được “chải” thành những luống cày và có thể gieo hạt. Người nông dân, một tay mang bao hạt lúa mạch, một tay vung từ trái sang phải rải đều những hạt giống quý giá (2). Vì có những con đường mòn cắt qua cánh đồng, nên ông phải thật cẩn thận để gieo trên phần “đất tốt”.—Lu-ca 8:5, 8.

Gieo xong thì đến bừa. Người nông dân buộc những nhành cây gai vào bò và cho nó kéo đi khắp cánh đồng. Đàn chim kêu quang quác, mổ lấy mổ để nhằm cướp đi những hạt giống trước khi chúng bị đất phủ lên. Sau đó, ông lấy cuốc (3) để làm tơi đất và loại bỏ cỏ dại, là thứ chèn ép không cho hạt lớn lên.—Ma-thi-ơ 13:7.

Mùa gặt hái

Ngày tháng trôi qua. Hạt mưa tưới đất. Ngọn của những nhành lúa mạch chín đung đưa trong nắng, phủ trắng cả cánh đồng.—Giăng 4:35.

Mùa gặt là thời điểm bận rộn của người nông dân và gia đình ông. Người thợ gặt nắm thân lúa bằng tay trái còn tay phải vung lưỡi liềm sắt để cắt lúa (4). Những người khác gom lúa, buộc chúng lại từng bó (5), và chất lên lừa hoặc xe (6) để chở đến sân đạp lúa trong làng.

Giữa bầu trời trong xanh, mặt trời rọi chiếu ánh nắng như thiêu đốt. Cả gia đình tạm nghỉ dưới bóng cây vả. Họ cười nói và dùng chung bữa ăn nhẹ gồm có bánh mì, ô-liu, hạt khô, nho khô, và vả khô. Ăn xong, họ uống ừng ực từng ngụm nước suối trong mát.—Phục-truyền Luật-lệ Ký 8:7.

Ở cánh đồng gần đó, những người mót lúa đi nhặt những gì còn sót lại (7). Trong số họ có những người nghèo và không có đất trồng trọt.—Phục-truyền Luật-lệ Ký 24:19-21.

Sau đó, tại sân đạp lúa trong làng, người nông dân trải các bó lúa trên nền đất cao. Bò sẽ kéo một tấm gỗ nặng đi vòng vòng (8) (Phục-truyền Luật-lệ Ký 25:4). Đá và những mẫu kim loại bén ngót, được gắn bên dưới tấm gỗ, sẽ cắt qua thân lúa.

Người nông dân chờ đến khi cơn gió đêm nhẹ nhàng lùa đến (Ru-tơ 3:2). Lúc chạng vạng, ông xúc cây chĩa gỗ hoặc “xẻng” (9) vào các bó lúa đã được cắt rồi hất lên không trung (Ma-thi-ơ 3:12). Những hạt chắc thì rơi xuống đất, còn rơm rạ nhẹ hơn sẽ bị gió thổi bay đi. Cứ thế, ông làm cho đến khi rê hết lúa.

Bình minh ló dạng, vợ và con gái của người nông dân bắt đầu sàng (10). Họ lắc cái nia có cả hạt lúa và sạn. Hạt lúa rơi vào những sọt to, còn những thứ tạp nham bị hất đi. Một vụ mùa bội thu. Người nông dân trữ một phần lúa mạch trong vại (11). Phần còn lại thì tích trữ trong các hố.

Đứng trên sân đạp lúa, người nông dân vươn mình, duỗi những cơ bắp đã mỏi rời, và ngắm nhìn những cánh đồng quanh làng. Ông mãn nguyện và đưa mắt nhìn mảnh đất giờ đây phủ đầy xác lúa, thành quả của một ngày làm việc mệt nhọc. Ông nhìn sang những người đang chăm sóc vườn nho và ô-liu, những cây lựu và cây vả. Cạnh đó, người láng giềng vẫy tay chào ông khi đang đào đất trong khu vườn nhỏ. Dưa leo, đậu, đậu lăng, tỏi tây, hành tây, đậu gà sẽ đâm chồi từ mảnh đất này. Người nông dân lặng một chút, nhướng mắt lên trời cầu nguyện ngắn gọn từ đáy lòng để tạ ơn Đức Chúa Trời vì những phước lành ngài ban.—Thi-thiên 65:9-11.

[Các hình nơi trang 28]

(Xin xem ấn phẩm)