Đi đến nội dung

Đi đến mục lục

CÂU HỎI ĐỘC GIẢ

Tại sao Kinh Thánh không ghi tên một số nhân vật?

Tại sao Kinh Thánh không ghi tên một số nhân vật?

Trong sách Ru-tơ, một người không thực thi nghĩa vụ theo Luật pháp Môi-se được gọi là “người ấy” (Ru-tơ 4:1-12). Chúng ta có nên kết luận rằng tất cả những người không được Kinh Thánh cho biết tên đều là người xấu hoặc không quan trọng?

Không phải thế. Hãy xem trường hợp này. Để chuẩn bị bữa tiệc cuối cùng của Chúa Giê-su về Lễ Vượt Qua, ngài bảo các môn đồ ‘đi vào thành gặp một người kia’ và chuẩn bị mọi việc tại nhà (Ma-thi-ơ 26:18). Vậy, chúng ta có nên cho rằng “người kia” trong câu này là người xấu hoặc không xứng đáng được nhắc đến? Hoàn toàn không. Rõ ràng “người kia” là một môn đồ của Chúa Giê-su. Trong lời tường thuật này, tên của ông không quan trọng nên không được ghi.

Hơn nữa, Kinh Thánh ghi lại nhiều tên của người ác, cũng không ghi tên những người trung thành. Chẳng hạn, tên bà Ê-va, người phụ nữ đầu tiên, rất nổi tiếng. Tuy nhiên, tính ích kỷ và sự không vâng lời của bà góp phần vào tội lỗi của A-đam, khiến tất cả chúng ta phải trả giá quá đắt (Rô-ma 5:12). Trái lại, Kinh Thánh không cho biết tên vợ của Nô-ê nhưng chúng ta rất khâm phục lòng vị tha, sự vâng lời của bà trong việc hỗ trợ chồng hoàn thành trách nhiệm quan trọng. Rõ ràng, việc không cho biết tên đâu có nghĩa là bà kém quan trọng hoặc không được Đức Giê-hô-va ban phước.

Kinh Thánh không cho biết tên những nhân vật khác đóng vai trò quan trọng trong ý định của Đức Giê-hô-va, ngay cả là những người hùng. Hãy nghĩ đến bé gái người Y-sơ-ra-ên làm nô lệ trong nhà Na-a-man, quan tổng binh người Sy-ri. Bé gái dạn dĩ nói với bà chủ, vợ của Na-a-man, về nhà tiên tri của Đức Giê-hô-va ở Y-sơ-ra-ên. Điều này dẫn đến một phép lạ kỳ diệu (2 Các Vua 5:1-14). Con gái của quan xét Giép-thê cũng nêu gương nổi bật về đức tin. Cô sẵn sàng không kết hôn và sinh con để hoàn thành lời thề của cha (Các Quan Xét 11:30-40). Tương tự thế, Kinh Thánh không ghi lại tên những người sáng tác hơn 40 bài Thi-thiên, cũng như tên các nhà tiên tri trung thành thi hành trọng trách được giao.—1 Các Vua 20:37-43.

Có lẽ gương nổi bật hơn là của các thiên sứ trung thành. Có hàng trăm triệu thiên sứ, nhưng chỉ có hai nhân vật được ghi lại, đó là Gáp-ri-ên và Mi-chen (Đa-ni-ên 7:10; Lu-ca 1:19; Giu-đe 9). Kinh Thánh không ghi tên các thiên sứ khác. Chẳng hạn, cha của Sam-sôn là Ma-nô-a đã hỏi một thiên sứ: “Danh ông là chi, để chúng tôi tôn-trọng ông khi lời ông phán được ứng-nghiệm?”. Thiên sứ trả lời thế nào? “Sao ngươi hỏi danh ta như vậy?”. Với lòng khiêm nhường, thiên sứ từ chối sự tôn vinh chỉ dành cho Đức Chúa Trời.—Các Quan Xét 13:17, 18.

Trong mỗi trường hợp, Kinh Thánh không giải thích tại sao một số người được ghi tên, còn những người khác thì không. Tuy nhiên, chúng ta có thể học được nhiều điều từ các thiên sứ và những người trung thành phụng sự Đức Chúa Trời dù biết mình sẽ không được danh tiếng hoặc danh vọng.