Đi đến nội dung

Anh Artur Lokhvitskiy cùng với vợ là chị Anna

NGÀY 26-1-2021
NGA

Anh Artur Lokhvitskiy đối mặt với bốn năm án tù sau khi nhà bị lục soát ở Birobidzhan

Anh Artur Lokhvitskiy đối mặt với bốn năm án tù sau khi nhà bị lục soát ở Birobidzhan

Ngày dự kiến tuyên án

Vào ngày 2-2-2021, a toà án quận Birobidzhan thuộc Khu tự trị Do Thái sẽ tuyên bố bản án đối với anh Artur Lokhvitskiy. Anh có thể phải ngồi tù bốn năm.

Lý lịch

Anh Artur Lokhvitskiy

  • Năm sinh: 1986 (Belgorodskoye, Khu tự trị Do Thái)

  • Tiểu sử: Cha của anh Artur qua đời khi anh bảy tuổi. Trở thành một thợ điện chuyên về phòng cháy điện. Nhờ làm việc chăm chỉ anh đã nhận được giải thưởng

    Khi anh Artur còn trẻ, mẹ của anh đã khắc ghi tình yêu thương dành cho Đức Giê-hô-va vào lòng anh. Anh báp-têm trở thành Nhân Chứng Giê-hô-va vào năm 1998 lúc 11 tuổi. Kết hôn với chị Anna vào năm 2018. Họ thích du lịch và dành thời gian đi dã ngoại

Vụ việc

Vào tháng 5 năm 2018, ba tháng sau khi anh Artur và chị Anna kết hôn, các đặc vụ đã đến lục soát nhà của họ. Việc đột kích thuộc chiến dịch mang mật danh là “Ngày phán xét”. Trong chiến dịch này, 150 đặc vụ an ninh đã lục soát 22 ngôi nhà của Nhân Chứng Giê-hô-va. Nhà của chị Irina, là mẹ của anh Artur cũng bị lục soát. Vào ngày 31-7-2019, các đặc vụ của Tổng cục An ninh Liên bang Nga (FSB) ở Birobidzhan đã khởi tố hình sự đối với anh Artur bởi vì họ cho rằng anh tham gia vào hoạt động cực đoan. Chị Anna và chị Irina cũng bị cáo buộc trong vụ án khác.

Các vụ án hình sự đã làm cho gia đình anh Artur gặp khó khăn nghiêm trọng về tài chính. Chính quyền đã cản anh sử dụng tài khoản ngân hàng. Thêm vào đó, chủ cũng đe dọa là sẽ đuổi việc anh.

Quá trình điều tra hình sự liên tiếp xảy ra đã làm đảo lộn sinh hoạt hàng ngày của gia đình anh Artur. Anh giải thích: “Đời sống hàng ngày của chúng tôi hoàn toàn bị thay đổi. Kế hoạch hàng tuần (hay thậm chí hàng ngày) gặp khó khăn. [Cảnh sát] yêu cầu chúng tôi đến vào những lúc khác nhau mà tiện cho họ. Vì thế, chúng tôi luôn luôn phải thay đổi kế hoạch”.

Anh Artur và chị Anna rất biết ơn sự hỗ trợ của các anh em đồng đức tin. Anh Artur cho biết: “Các anh em đã hỗ trợ chúng tôi rất nhiều cả về mặt thiêng liêng lẫn tinh thần... Thật khó diễn tả được niềm hạnh phúc của chúng tôi khi thuộc về dân của Đức Giê-hô-va và có vinh dự bênh vực danh của ngài tại những phiên tòa này. Rõ ràng là Đức Giê-hô-va không từ bỏ những ai thuộc về ngài”!

Gia đình anh Artur cũng có được sức mạnh và sự can đảm nhờ duy trì nề nếp thiêng liêng tốt. Tuy nhiên, việc này không phải lúc nào cũng dễ dàng. Ngay sau khi cuộc đột kích “Ngày phán xét” xảy ra, anh Artur nhớ lại: “Chúng tôi không còn thức ăn thiêng liêng nào nữa”. Lúc đầu, điều này làm cho anh Artur lo lắng. Anh băn khoăn liệu anh và gia đình của mình sẽ tiếp tục nề nếp thiêng liêng như thế nào. Nhưng anh nhanh chóng nhớ lại một sự thật căn bản: “[FSB] không thể lấy đi lời cầu nguyện khỏi chúng tôi. Chúng tôi đã cầu nguyện ngay lập tức. Lời cầu nguyện chính là điều đã giúp đỡ chúng tôi”.

Đức Giê-hô-va nhanh chóng đáp lời cầu nguyện của họ và cung cấp thức ăn thiêng liêng mà họ cần để bắt đầu lại nề nếp thiêng liêng. Anh Artur cho biết: “Chúng tôi cố gắng duy trì thói quen đều đặn tham gia buổi thờ phượng gia đình, chuẩn bị cho nhóm họp và đọc Kinh Thánh chung với nhau. Điều này đã giúp đỡ chúng tôi không những gần gũi với nhau hơn mà còn thấy được bàn tay của Đức Giê-hô-va trong đời sống của mình và giữ được thái độ tích cực”.

Ngoài việc đọc và học hỏi lời Đức Chúa Trời, họ đặc biệt nhận được lợi ích qua việc suy ngẫm về những ân phước trong tương lai. Anh Artur nói: “Chúng tôi bắt đầu suy nghĩ nhiều hơn về hy vọng trong tương lai và hình dung chính mình trong thế giới mới”. Anh nói thêm: “Chúng tôi muốn tham gia vào việc làm sạch trái đất và sau đó vào việc xây cất. Điều đó cho chúng tôi động lực và sức mạnh”.

Trong khi chờ đợi đến lúc đó, anh Artur và chị Anna thường suy ngẫm về Hê-bơ-rơ 13:6, câu này nói: “Đức Giê-hô-va là đấng giúp đỡ tôi; tôi sẽ chẳng sợ hãi gì. Loài người làm chi tôi được?”. Anh Artur cho biết: “Cho dù chính quyền giới hạn sự tự do của chúng tôi trong việc nhóm họp lại với nhau hoặc không cho phép gặp các anh em khác, nhưng họ sẽ không bao giờ có thể lấy đi những gì chúng tôi quý trọng, như là mối quan hệ với Đức Giê-hô-va, lời cầu nguyện và hy vọng về tương lai”.

a Có thể thay đổi.